Xin hỏi ai những người con Nước Việt.
Có chạnh lòng khi mỗi độ tháng Tư sang?
Nghe trong gió Sóng Trùng Dương hờn oán.
Nơi lòng sâu vùi lấp những Mồ Oan.
Sau bảy lăm từng dòng người vượt Biển.
Đi về đâu… tìm hai chữ Tự Do!
Người ở lại trong lưu đày ngục tối.
Đêm dài sâu rờn rợn tiếng Hồn than.
Thiêng Đường cũ nay chỉ còn trong Ký Ức.
Sài Gòn xưa đã tàn rụi bởi Việt Nô.
Xưa chứng tích những Anh Hùng kiêu dũng.
Chẳng vì thân, sinh tử với Non Sông.
Loài cộng phỉ rước Tàu chinh phạt Việt.
Họa ngàn năm, Nòi Giống sẽ về đâu…?
Nơi Đất Mẹ thống kê gần trăm triệu.
Nhưng người Tàu nay một nửa của Cư Dân.
Trên thượng đỉnh Quan to và Quan bé.
Đã yên bề Biệt Thự xứ Dollar.
Vì nô lệ ách Tàu lên Dân Việt.
Nào phải cho bọn bán nước cầu vinh.
Nơi hạ cánh là thiên đường “giãy chết”.
Thích Tự Do nhưng kìm kẹp với Dân lành.
Loài thái thú say công hầu Khanh Tướng.
Máu, Xác Dân là thảm đỏ để thành Danh.
Nay Đất Nước đã rơi vào hiểm họa.
Chỉ ngàn cân treo sợi tóc diệt vong!
Việt Nam ơi, hỡi Hồn Thiêng Sông Núi.
Hãy hồi sinh Dòng Máu Lạc Cha Ông.
Mau tiếp bước gương người xưa giữ Nước.
Để Việt Nam mãi mãi được trường tồn!
Hãy ngước Mặt để nghe Hồn Nước gọi.
Anh và tôi, người của Thế Hệ hôm nay.
Ta chung sức bứt Cùm Gông, Xiềng Xích.
Xóa cộng nô xây dựng lại Sơn Hà!
Bên hy vọng tôi mỉm cười trong nắng.
Tháng Tư sau, Cờ Vàng Tự Do phất phới giữa Quê Nhà…!
Võ Mộng Tuyền
Germany
24/4/2023