NHỮNG CÁI “KHÔNG” KHẲNG KHÁI CỦA ANH HÙNG HOÀNG ĐÌNH ĐẠT, KHOÁ 20 VÕ BỊ ĐÀ LẠT

NHỮNG CÁI “KHÔNG” KHẲNG KHÁI CỦA ANH HÙNG HOÀNG ĐÌNH ĐẠT, KHOÁ 20 VÕ BỊ ĐÀ LẠT

Là sỹ quan Ban 4 (tiếp liệu) của Trung Đoàn, Ông không nhận đựơc lệnh phải có mặt trên chiến tuyến, có thể chỉ huy từ hậu phương. Nhưng Ông đã KHÔNG.

Khi đơn vị rút lui khỏi phòng tuyến, Ông được đề nghị lui binh với một đơn vị Thiết Kỵ của TrĐ Trưởng Ngô Kỳ Dũng. Nhưng Ông đã KHÔNG.

Mãi đến chiều ngày 15/4, có một chuyến trực thăng rời trận địa để về hậu cứ chuẩn bị cho buổi họp mặt ở Bộ Tư Lệnh SĐ vào ngày 16/4, Ông được đề nghị theo trực thăng về. Nhưng Ông đã KHÔNG.

Đêm 15/4, vc tràn ngập mục tiêu, Ông hướng dẫn binh sỹ băng rừng cao su về Biên Hòa.
Trên đường rút lui, Ông bị trọng thương vì pháo kích, mặc dù có thể để binh sỹ tải thương nhưng vì bị thương quá nặng không muốn làm cản trở đồng đội lui binh, Ông ra lệnh cho binh sỹ tiếp tục triệt thoái nhanh ra khỏi chiến địa, và cuối cùng hy sinh trong rừng.

Được biết trong thời điểm này Đại Úy Đạt đã có giấy phép nghỉ thường niên nhưng vì tình hình chiến trường nguy ngập, Ông đã tình nguyện ở lại chiến đấu cùng đồng đội.

Đại Úy Đạt mất đi, để lại 5 người con nhỏ và vợ goá thân thương.

Cảm khái trước sự hy sinh vô bờ bến, vì Nước quên mình của Đại Úy Đạt, nhà thơ Nhất Tuấn đã làm bài thơ TÌM XÁC CHỒNG:

TÌM XÁC CHỒNG viết thay goá phụ 1 SQ/K20/VBĐL

Ngày mai đi nhận xác chồng (1)
Đọc thơ thiên hạ thuơng không thấy buồn
Bây giờ anh bỏ đi luôn!
Dầu Giây, Long Khánh chiến truờng vùi thây
Năm con, đứa nhỏ ẵm tay
Một bầy lộn xộn thơ ngây dại khờ
Lá thư cuối lúc xế trưa (2)
Giờ sau tăng địch ập vô Chiến Đoàn
Khóc anh mưa lệ hàng hàng
Mặc cho huyết lệ khô tràn vào tim
22 ngày, đủ mỗi đêm (3)
Xót thuơng con dại càng thêm nát lòng
Từng ngày tìm kiếm xác chồng
Không hy vọng nến hai hàng lệ rơi
Huy chuơng lon lớn …trò chơi !!
Chỉ xin tìm đuợc xác nguời thân yêu
Dầu Giây chiều đã xế chiều
Đ… ơi !! bão loạn cánh diều đời em
Ngày nào gót nhỏ chân chim
Giờ ngàn vết xuớc đi tìm xác anh

Nhất Tuấn (Truyện Chúng Mình)

(1) thơ Lê Thị Ý, nhạc Phạm Duy
(2) thư gửi qua trực thăng lúc 3:30 chiều 15/4/75 thì 4:30 chiều cùng ngày đơn vị bị chiến xa địch tràn vào tấn kích
(3) may mắn phút chót tìm đuợc xác chồng vào… ngày thứ 23!

(Theo Tập San Đa Hiệu Trường VBQGVN)

Bài Liên Quan